Chủ Nhật, 27 tháng 9, 2015

Làm thế nào để tâm được yên

Nhớ hồi học cấp 3 một người bạn từng nhận xét mình là người đa sầu đa cảm & đa tình nữa chứ. Thời ấy còn nhỏ chẳng hiểu gì, lại còn nghĩ mình có thích gì ai đâu mà đa tình. Sau này lớn hơn mới thấy hình như bạn ấy nói đúng. Đây cũng là nguyên nhân làm mình khổ sở bấy lâu. Tìm hiểu mới biết hóa ra nó cũng là một căn bệnh. Công nhận người mình hội tụ nhìu thứ bệnh thiệt. Từ nhỏ mình đã thích tưởng tượng. Đôi khi đang ngồi nói chuyện với B mặt mình có lẽ ở trạng thái "hồi tưởng" bạn ấy phán chắc mình lại đang tưởng tượng gì rồi. Làm thế nào để mình hiểu được vấn đề mình đang gặp phải đây. Bế tắc quá. Càng nghĩ càng thấy khó khăn. Tự mình suy nghĩ làm mình khổ rồi cảm thấy cô đơn. Phải làm sao để quên đi những điều làm mình buồn khổ đây. Tâm muốn buông mà ko biết cách buông. Muốn dứt khoát mà không thể dứt khoát. Nhìn bạn ấy vô tư ko vướng sầu muộn trong lòng mình tự hỏi bạn ấy làm cách nào mà hay vậy. Sao mình phải buồn vì bạn ấy mà bạn ấy thì vẫn an vui.
Gieo và gặt
Câu cuối cùng hôm nay bạn ấy nói với mình là sống phải có niềm tin.
Mình vẫn đang tin vào tình cảm của bạn và những ấm áp bạn đã mang đến cho mình.
Hy vọng vào một cái kết có hậu.
Nghe pháp cho đỡ nhức đầu vậy: https://www.youtube.com/watch?v=J7Jv-roYvrk

Thứ Ba, 22 tháng 9, 2015

Buổi tối và những cuộc gọi ...

Mình vì con mèo này mà chịu bao tủi hờn, nhưng nó đáng yêu thế này sao mình có thể đá đít nó mà đi được.
Cố đây là cố chờ. Một chút kiên nhẫn và một chút niềm tin. Mong là xứng đáng.
Nghe có mùi yêu thương tí thôi là hạnh phúc vỡ tim và tan chảy. Thảo nào ng ta ko dám nói vs mình.
Ôi lần thứ 3 với cùng 1 vấn đề và ở 3 độ tuổi khác nhau. Lúc còn sinh viên, khi mới ra trường đi làm và khi đã tạm coi là trưởng thành. Liệu suy nghĩ của mình đã chín chắn và hành động đúng đắn hY không. Hay suy nghĩ thật kỹ nhé ú.
Ngụ ạh

Chủ Nhật, 20 tháng 9, 2015

Nhớ chuyến đi năm ấy

Hôm nay đi xem Everest với mấy người bạn thích chinh phục, ưa mạo hiểm. Cũng ko biết sao mình lại lọt dzô Ds này. Vừa xem phim vừa nhớ chuyến leo núi năm ngoái. Giờ nghĩ lại vẫn còn thấy mình may mắn đủ điều. Mà giờ xem phim mới lý giải được tình trạng khó thở của mình lúc leo Fan. Ở độ cao 3000met mình gặp khó khăn với hơi thở. Bước được 2 bước mình cảm thấy sắp tắt thở. Cảm giác này trong đoàn ko ai gặp cả nên họ chọc mình là "Lê khó thở". Cứ nghĩ lớn rồi nên ổn định vậy mà hôm nay xem phim lại muốn đi lông bông rồi.
Anh yêu, anh mau khoẻ lại nhé. Anh còn phải dìu bước em đi. Anh phải soi đường dẫn lối cho em. Anh còn phải đeo vác gánh nặng cho em suốt đời đó. Anh ko thế này mãi được đâu.
Thương thế này sao có thể một chút là  nản lòng được. Cố lên LL
Đang tính sáng mai dậy sớm đi bộ mà mưa to thế này. Ngủ luôn vậy.

Thứ Sáu, 18 tháng 9, 2015

Trời cao đất rộng
Một mình tôi đi
Đời như vô tận
Một mình tôi về

Vì thương mà đau,
Mà đau thế này.

Thứ Năm, 10 tháng 9, 2015

Thứ Tư, 9 tháng 9, 2015

Cầu mong cho bạn sớm khoẻ lại, thoả thích ngao du thiên hạ và đeo ba lô dùm mình.
Thấy bạn bó thuốc da thịt phồng rộp để lại vết trầy mà xót ghê.
Sức khoẻ là quan trọng nhất.
Ko có sức khoẻ chúng ta chẳng thể làm gì cả
Ngủ thôi heooo

Thứ Ba, 8 tháng 9, 2015

Cần một người chia sẻ buồn vui phiền muộn của cuộc đời này

Hôm nay thật là một ngày mệt mỏi. Đêm qua gần như thức trắng. Tự bao giờ giấc ngủ mình cũng có vẻ lệ thuộc vào cái vòng ấy. Hay do mình tin lời người ta nói nên cảm thấy dễ ngủ hơn. Buổi trưa đi làm lại ko ngủ được. Lại mệt. Đúng là mất ngủ mệt ko gì bằng. Cả ngày người cứ lâng lâng, tim đập nhanh hơn bt. Từ khi nào mà cô Gái ghiền cf năm xưa thấy cf là sợ xanh mặt.
Ráng ngủ nè. Cuối tuần đc đi chơi với mẹ rồi. Ko ai yêu mình bằng mẹ. Chắc con gái ở vs mẹ suốt đời quá!
Tình nhiều lúc có như không.
Mưa như vậy lạnh dễ ngủ nè

Thứ Ba, 1 tháng 9, 2015

Nghĩ lễ 2.9

Lễ 2.9 năm nay giữa tuần nên chỉ nghỉ có một ngày. Ngành du lịch chắc buồn lắm đây. Dân mê du lịch như mình cũng buồn. 2.9 năm ngoái đi chơi dzui téc rún thì năm nay chèo queo. Ko có kế hoạch vui chơi cùng ai và chẳng ai có kế hoạch vui chơi cùng mình cả. 

Hôm nay đc thưởng 2.9. Tiền thưởng ko nhiều nhưng tâm lý của đứa ham ăn chơi hơn tích góp thì luôn muốn rủ B đi ăn gì đó. Nhưng vì những lý do khách quan nên giờ nằm dài ngắm trần nhà ... Thở dài thí mà ngán.
Bò dậy tắm rửa ăn táo cho bớt cô đơn vậy.
2.9 cũng chỉ là một ngày bình thường nếu chẳng có gì đặc biệt.
Chán!