Thứ Sáu, 29 tháng 6, 2012

Vệt nắng


Như thường lệ,bạn Ú lại chia sẽ một bài hát hay lên trước dành tặng cho các bạn đọc blog của Heo Ú ... yên tâm bạn Ú toàn lựa các bài chất lượng nhé.
Bài hát này đã từn thấy mấy bạn share tràn lan trên FB, nhưng lúc đó nghe ko để tâm nên thấy cũng bthường [mặc dù kết cái ô Lân Nhã này]. Ít lâu sau, vào 1 đêm mưa gió, mất ngủ, tình cờ xem MV này trên YAN!, kết luôn, nghe wài nghe wài, thấy hay cực. Đáng để suy nghĩ.

Này thì vô câu chuyện của ngày hôm nay. CV nhiều, toàn là công việc thể lực, trâu bò ... vừa làm vừa nghĩ thầm này thì đã chưa, cứ thik có nhiều việc vào, giờ thì vừa ý nàng rùi nhé. Vượt cả mong đợi. Chứ mà rãnh wa sinh nông nổi, nghĩ vớ vẫn linh tinh. Đi đường về kẹt xe, mệt mỏi, vậy mà còn ráng nghĩ tới cái gọi là đề tài nghiên cứu khoa học, bỏ ra tầm xxxK $ cho cái team develop cái app này ... ặc ặc, mình đúng là thần kinh rùi, nghĩ lại cái web nội bộ củ chuối, giao diện nông thôn, chức năng hai lúa, thua cái assignment của tụi sinh viên mới bì bõm làm web ... [a Phong ơi dzô lụm gạch về xây nhà lâu kìa], hehe, nói cho vui, chứ làm gì thì làm, thường nghĩ cho nó cao siêu lại khó để thực hiện hơn là những cái giản đơn.


Hôm nay mình đã hoàn thành chỉ tiêu huy động của đợt đầu tiên, thấy vui vui, đã cố hết sức, đụng tới tiền bạc nữa. Cầu cạnh nhìu ng, cũng làm phiền nhìu người, nhưng nhận ra đc có nhiều bạn nhiệt tình với mình ghê, dù gì cũng cảm kích lắm. Còn mấy ng hok có thèm reply mình, mình ghi sổ thù vặt hết, hừ 1 cái cho bỏ ghét ... :-*

Mọi ng ơi ... cuối tuần vui vẻ và thoải mái nha
Cuối tuần của những ngày tháng 7 là ác mộng dzới mình.
Cái môn Phân tích TCDN hành hạ mình 20 tiết, còn gì là weeekend, mình hận cha thầy pêđê, wánh rớt mình oan uổng. Thà mình ko làm bài tốt mình ko hận. Hức.
Chỉ tiếc là thù này ko báo đc, ẹc, nên quên đi vậy.

Còn gì nhắn gửi nữa thì sms nhé.

Thứ Năm, 28 tháng 6, 2012

ĐỪNG để đau hai lần vì một vết thương

Nắm tay nhau hờ hững thì thà buông tay nhay ra còn hơn


Bài hát này rất hay và ý nghĩa. Thấy giống giống
p/s: Dừng lại hay sẽ cùng vượt qua giông bão

Thứ Tư, 27 tháng 6, 2012

Biển


Em xa anh, trăng cũng chợt lẻ loi thẫn thờ
Biển vẫn thấy mình dài rông thế
Xa cánh buồm, một chút đã cô đơn
Gió âm thầm không nói
Mà sao núi phải mòn
Anh đâu phải là chiều
Mà nhuộm em đến tím
Sóng có nghĩa gì đâu
Nếu chiều nay anh chẳng đến
Dù sóng đã làm em nghiêng ngả vì anh.


Trở về nhà sau 1 ngày làm việc và học tập mệt mỏi, đã vậy tinh thần còn bị tra tấn, thật là thảm hại vô cùng. Chỉ muốn tựa vào vai anh ... quên hết mọi mệt nhọc, quên hết mọi chuyện. Trước mắt là biển nữa ... nghĩ thôi đã thấy thật bình yên. Nhưng khó lắm fải ko. A bước vào trái tim em nhẹ nhàng và ngọt ngào bao nhiêu thì bước ra ngược lại bấy nhiêu. Làm ng ta ko thể nhẹ nhàng mà cho vào quên lãng được. Mọi thứ thuộc về a nó cứ hiện ra rần rần trước mắt, ngay cả cái cách chia tay cũng thật sự khó chịu vô cùng. Cứ tự nhủ đừng nghĩ đến cho nhẹ lòng mà ko thể làm đc. Ừ thì mệt mỏi, buồn chán, ... chán tới thì nào hết chán đc nữa thì thôi.

Đã yêu thương ng ta hết lòng như cái cách ng ta đối với mình chẳng khác nào dội 1 gáo nước lạnh. Mất hết cả nhiệt huyết. Chịu thua rồi đó.

Giờ chẳng muốn làm phiền ai, cũng chẳng muốn ai làm phiền mình.

Thứ Bảy, 23 tháng 6, 2012

Như ngày hôm qua


Chắc hẳn một trong số các bạn đã đôi lúc ngỡ ngàng chợt nhận ra mọi chuyện cứ như mới hôm qua ... Hôm nay mình cũng có cảm giác như thế. Nhưng nhận ra rồi thì sao? Chẳng biết nữa. Buồn buồn một chút ... xoà xoà cho qua ... nhạy cảm quá khổ cái thân con gái mình chứ đc cái chi, Cái gì đến sẽ đến vậy.
Vui vẻ mà sống cho nó trẻ đẹp.
Nói thế chứ làm hơi bị ẹ.

Nghe một bài hát ý nghĩa nhé Mr.

Thứ Năm, 21 tháng 6, 2012

Nắng lên


Mai nữa là cuối tuần, thời gian trôi đi nhanh kinh ... làm mình thấy "hãi", mai lại đi đám cưới nữa chứ, chả bít mai sau có ma nào thèm cưới mình hôk? ko thì ở vậy lun cho gùi. Chi cho mệt. Nhưng mà hum nay mệt thì lại chẳng có ai chăm sóc, chậc chậc. Nhờ nhỏ bạn wa cạo gió cho, nó làm 1 lưng, còn chụp hình lại tác phẩm xương cá nghệ thuật nữa chứ. Thấy đỡ ho đc 1 chút. Làm mình nhớ lại lúc xưa mỗi lần mình bệnh, ng ta đã lo lắng và chăm sóc mình chu đáo như thế nào. Đi qua rồi mới cảm nhận được, nhưng thì cũng đã qua, qua lâu quá rồi. Giờ đây thì vô tình và hững hờ ... mà cũng fải thôi. Như thế tốt mà :)
Mai
Mốt
Mốt nữa
Thời gian sẽ xoá mờ tất cả.
Lòng hiu quạnh,...
Xui cho ai vớ fải cái entry sầu này.
Bonus 1 tấm hề nhé

Chúc cả nhà ngon miệng :)

P/s: em nhớ anh, người yêu ơi!

Thứ Sáu, 15 tháng 6, 2012

Đứng dậy, mỉm cười, rồi mọi thứ sẽ qua!


Lại một tuần nữa trôi qua, ... trôi qua nhanh quá khiến cho ng ta cảm thấy e dè. Thời gian cứ trôi nhanh như vậy ta chưa kịp làm gì thì sẽ già mất. Lo sợ đủ thứ. Chẳng hiểu cái tâm trạng này từ đâu mà ra. Đi party ai cũng vui vẻ mà mình thì cảm thấy vô cùng lạc lõng, lủi thủi đi về đầy tủi thân. Hjz.
Mình muốn đi đâu đó cho khuây khoả, nhưng cái chân lại làm biếng ... nhưng chắc fải đi thôi.
Buồn quá!

Thứ Tư, 13 tháng 6, 2012

Who are " YOU"?

"Hãy về với em đi anh, em không thể chịu đựng thêm nữa cái cảm giác thiếu vắng anh, em lạnh và cô đơn quá anh ạ. Nhớ anh nhiều."

Photo: Có thể chúng ta cũng như khi đang đi dưới mưa vậy...
Nên nói "chia tay" thui... để có thể nhờ vào 1 bờ vai khác mà khô ráo về nhà
Hạnh phúc ko phải cứ ôm khư khư thì nó là của mình
[Hỉu chứ - Hỉu rõ nữa là khác] - [nhưg sao cũng quá xót xa cậu nhỉ!]
Hok phải chưa từg cố gắng đâu...
Có đó!!!!
Cố gắng để bik mình đã bại
Mong mỏi để bik mình quá ngốc
Chờ đợi để bik mình dư thừa
Mỉm cười mà nghe tim mình đau
"Thời gian chữa lành hầu hết mọi thứ , hãy cho "Thời Gian" một chút  thời gian.." 
♥♥♥
hEO U'

Thứ Bảy, 2 tháng 6, 2012

Đ a u - t ự - n h i ê n - s ẽ - b u ô n g!


Đ a u - t ự - n h i ê n - s ẽ - b u ô n g! 
Đâu phải thế, đúng không? Tôi biết nhiều người dù đau, dù mỏi mệt, dù đã chằng chịt những vết xướt trong tim, mà việc buông tay một mối tình vẫn là điều chưa thể! Cuối cùng, điều người ta luyến tiếc, đâu phải là người kia, mà là những tháng ngày ấp ôm nuôi dưỡng tình cảm ấy, những tháng ngày mà kí ức ở đó đã qua một lần và sẽ không bao giờ trở lại. Điều khiến chúng ta còn khắc khoải, là tình cảm, chứ không phải là người ta cảm ...
Người ta vẫn cứ mãi vỗ về nhau: "Quên người đó đi" ... mà sao không một lần bảo với nhau: "Quên tình cảm đó đi". Trong khi quên một tình cảm không phải dễ chịu hơn nhiều so với việc quên một người đã từng quá đỗi quan trọng hay sao. Này, nếu chưa ai nói câu đó với em, thì tôi sẽ là người đầu tiên em nhé.
Em ơi, quên tình cảm đó đi... Em không nhận ra những ảo ảnh ấy đã ẩn náu quá lâu trong lòng, làm bàn tay em không còn ấm áp, đôi mắt em không còn reo vui, nụ cười em không còn rực rỡ nữa hay sao? Quên đi em nhé. Nắng tháng ba hanh hao ngoài kia, đã đủ khiến tâm trí con người muốn nổ tung ra rồi... Đừng dày vò mình thêm nữa, có ích chi đâu ! Em không thương yêu bản thân mình, thì ai sẽ thương yêu nó?
Em biết không, mưa tháng ba không đủ làm ướt mắt mi. Không đủ gợi lên những miền nhớ thương hoang hoải. Vậy mà, chỉ một chút mưa đầu mùa tháng ba thôi, cũng đủ làm bao người nghe lòng mình chùng lại giữa cái nếp thường nhật hối hả bon chen, tìm về chút tĩnh lặng an yên cũ kĩ, tìm về những tháng ngày lạc mất nhau...
Trên Face, trên Yahoo, người ta cứ dựa vào nốt trầm mặc của mưa mà viết bao nhiêu điều ướt đẫm. Mưa, muôn đời vẫn là cái cớ để tìm về nội tâm của mình, bình yên và thành thật nhất... Em vẫn luôn tự hỏi mình câu "Có mấy người đi qua thương nhớ mà quên được nhau". Và dĩ nhiên chưa bao giờ em tìm được cho mình một câu trả lời xác thực....
Em, tôi và bao người khác, cứ mãi oằn mình giữa hai chiều quên nhớ. Tiếng chuông gió bên cửa vang mãi những thanh âm. Thanh âm của nhớ, của quên, của nỗi lòng, của những khát khao được che chở, được bảo bọc, quan tâm... Nhưng là từ một người khác... Đừng mãi nhung nhớ về một người đã cố lãng quên mình, em ơi ! Người đầu tiên phải yêu thương em, là chính bản thân em, chứ không một ai khác. Em có thể chưa buông lơi cuộc tình đã quá đỗi xa xăm, nhưng đừng mãi ôm ấp những ảo ảnh riêng mình, cũng đừng tự gieo trong lòng mình những mộng mị vô ích nữa ...
Em có đọc được ở đâu đó lời nhắn nhủ này hay chưa? "Hãy cứ tin trên quãng đường phía trước của bạn. Sẽ có ai đó dù vô tình hay cố ý, trở thành động lực giúp bạn quên đi quá khứ không vui và làm lại từ đầu..." Và em hãy tin thế... Vì chẳng ai đánh thuế một niềm tin, nên hãy tin, phía cuối con đường, em sẽ bình yên ...
Chiều, vắng ngắt. Những bản tình ca réo rắc có thể nhắc em về miền nhớ chông chênh. Nhưng rồi từ đó mà đứng lên, cố quên đi một chuyện tình và làm mới mình bằng những yêu thương khác...
Mạnh mẽ lên em, đừng để những vết thương khiến tâm hồn mình mục rửa, cằn cỗi và hoang tàn... Sớm mai nhìn vào gương rồi tự tặng cho mình một nụ cười, em nhé. Em, tôi và bao người, còn nợ đời một lời cảm ơn... cho những sớm mai tỉnh giấc, thấy yêu thương gia đình, bè bạn, vẫn luôn đong đầy trọn vẹn !
P/s : Viết cho chính bản thân mình, và cho những ai vẫn đang hoang hoải bao nỗi niềm, như "em" !
(sưu tầm)

Thứ Sáu, 1 tháng 6, 2012

Vẫn


Hạnh phúc ấy gửi lại quá khứ
Chia đôi vạt mưa,
... chia lối bước,
... chia nhớ thương ...

Hôm nay tâm trạng đã khởi sắc hơn một chút. Bệnh tình thì vẫn tệ ... ho sụ sụ như ông cụ, mai đi lên ngân hàng cả ngày, tối thì mẹ và các em bé xuống chơi, một cuối tuần ko có chỗ cho chữ buồn đây. Nhà cửa vẫn dọn chưa xong, hìhì, thôi để mẹ có dịp la một chút vậy. Giờ ngủ thôi. Cố lên Ú nhé. Cứ nghĩ là ko đáng, như vậy sẽ bớt đau lòng hơn. Mà đúng là ko đáng thật. Buồn tủi một thời gian, còn hơn là cả một đời ^^