Sài Gòn ngày cuối tháng mười
Mình về SG được chục ngày rồi nhưng vẫn còn vương vấn Hà Giang rất rất là nhiều.
Giờ ngồi xem hình và "HỒI TƯỞNG" về những ngày thu tuyệt vời ấy.
Tại Cột Cờ Lũng Cú
|
Đây là lần đầu tiên mình đến Hà Giang, lại còn dắt theo 25 trai xinh gái đẹp nữa, gần TQ nên cũng hơi lo. Gần một nữa là team leo Fan huyền thoại, thêm vài anh chị em mới quen. Nhờ chuyến đi này mà Bắc, Trung, Nam được dịp hội ngộ. Lâu lâu lại nghe bạn Mẫn nói vài câu giọng Hà Tĩnh vs chồng như rót mật vào tai, rồi chất giọng miền Tây dân dã của nhóm Hạnh Tống không lẫn vào đâu được, còn có người nhận ra đồng hương bởi giọng Quảng Ngãi thân thương nữa, Bình Định, Phú Yên đủ cả, thành một cái hội chợ, nghe rất là "ưng tai".
Biết trước đây sẽ là một chuyến đi vất vả, không phải hành xác dạng vừa nên mình đã chuẩn bị tốt nhất có thể để cho hành trình được thuận lợi. Lại có thêm bạn Hạnh, anh Thái chăm lo cho cả nhóm nên chưa có chuyến nào đi chơi mà mình thấy vui khỏe tới vậy.
Lúc biết người ấy không tham gia chuyến đi này được mình cũng buồn một tẹo nhưng HG đẹp quên cả buồn nên chỉ biết chụp thật nhiều hình và cập nhật hành trình cho người ấy xem. Mong là một ngày đẹp trời chúng ta có thể cùng nhau đến nơi đây. Mình là mình rành HG đó bạn ơi.
Đoàn mình gồm 26 bạn, đội hình rất đều 13nam, 13 nữ, và không có bạn nữ nào muốn chở bạn nam cả nên các bạn ấy bất đắc dĩ đã trở thành những chàng xế xuất sắc đưa các cô gái đến những nơi đẹp nhất của Hà Giang và trở về an toàn. Có những đoạn đường êm ả đôi ta cùng nhau ngắm cảnh nhưng có những đoạn xấu đến kinh hoàng thì những anh chàng đã rất vững tay lái, các cô gái vẫn thoải mái ngồi sau ngắm cảnh, thỉnh thoảng còn được chơi thú nhún, nhún muốn văng ruột ra ngoài. Như mình ngồi sau xe Truyền cảm thấy tuyệt đối tin tưởng và an tâm nên thấy đường HG cũng ko đến nổi huy hiểm như mình đọc và tưởng tượng.
Có quá nhiều điều thú vị cho một chuyến đi
* Băng đèo trong đêm tối, trời càng tối càng lạnh, làm người ta mơ hồ tưởng trước mặt là người yêu.
* Ngắm trăng treo trên núi ở Mã Pì Lèng. Nếu ở nhà mãi thì sao thấy được hình ảnh vừa nên thơ, vừa hùng vĩ này chứ.
* Đã có lúc L mong L bé lại, đó là lúc xe sắp hết xăng mà thành phố thì mãi còn chưa tới.
* Ngồi giữa núi rừng nghe nhạc chờ đồng bọn vá xe, bình thường vào quán cafe nghe nhạc là đã thấy hay hơn ở nhà nghe rồi, giờ mới biết còn có chỗ nghe nhạc hay hơn quán cafe.
* Lúc đói meo có bát mì với rau cải mèo mà hạnh phúc muốn vỡ òa hay được ngã lưng xuống một mặt phẳng mà chỉ muốn nằm luôn ở đó (#bãi_cỏ_ven_đường)
* Lớn rồi chứ chuẩn bị đi đâu chơi là háo hức như em bé i'h
* Mình đi đường ngắm cảnh thôi mà cũng thấy gian khổ lắm rồi nên một phần nào hình dung ra những thanh niên làm nên con đường Hạnh Phúc này. (#ngưỡng_mộ)
* Cánh đồng hoa tam giác mạch rất đẹp nhưng cảnh núi non hùng vĩ đã đè bẹp và làm nó phai nhòa trong tâm trí mình. Dẫu sao cũng bánh bèo 1 tấm tại đó.
Một sáng trên đồi gió bâng khuâng,
Sương mờ phủ lối khắp xa gần, Hoa tam giác mạch còn mê ngủ, Em cười mang nắng ấm lên dần |
Cám ơn Hà Giang vì những ngày nắng đẹp.
Hà Giang quá đẹp để mà đi đến đâu L cũng phải há hốc miệng, than ôi sao mà đẹp gì đẹp xuất sắc vậy. Nên ai có ý định đi HG thì đi sớm đi nhé, tranh thủ khi Hà Giang chưa bị "bê tông hóa".
“Bất đáo Pì Lèng phi phượt thủ”
|
Cám ơn mọi người đã cho mình một chuyến đi thật tuyệt vời. những ngày được hòa mình với thiên nhiên, đất trời sẽ mãi trong tim.
Lê Lê