Thứ Bảy, 13 tháng 9, 2014

Cam tâm không đành


"Nếu như có một ngày, cái tên mà bạn chôn giấu kĩ dưới đáy lòng cứ bị bạn bè nhắc tới liên hồi, khiến nó lại một lần nữa xông vào cuộc sống của bạn, bạn sẽ hy vọng chủ nhân cái tên ấy sống hạnh phúc hay sẽ cầu mong anh ấy bất hạnh? Nếu là tôi, tôi rất muốn anh không vui vẻ bằng mình. Anh rời khỏi tôi sẽ bất hạnh, còn tôi rời khỏi anh sẽ hạnh phúc, cho dù điều đó chẳng qua chỉ là để tự lừa mình dối người."

Hôm nay anh chợt về trong nỗi nhớ. Bản thân cho phép mình được buồn, được ích kỷ, được hờn giận, được nhớ nhung chuyện cũ, ba láp. Tuyệt nhiên ko bao giờ có sự níu kéo. Nghĩ cũng hay ha. Thấy người ta hạnh phúc thì GATO tí thôi. Khi yêu anh là 20 tuổi, giờ ngồi thút thít ở cái ngưỡng gần 30, cuộc đời quá nhiều thay đổi. Viết ra một chút rùi đi pha 1 tách trà nóng tự an ủi bản thân vậy.
Chúng ta quên nhau nhanh quá. Em cam tâm không đành. Em sẽ chẳng thể nào quên được trong đời đã có một người làm mình nhớ hết ngày hết đêm, yêu hết tháng hết năm như thế. Nhớ tới nhớ lui, yêu đi yêu lại. Thôi thì lặng lẽ chấp nhận. Âu cũng là một điều tốt đẹp!

"Có một người vẫn đợi mối tình thơ
Đợi bước về một người đi xa mãi
Đợi một thời xa rồi bao khờ dại
Dĩ vãng xưa đã mãi ngủ quên mất rồi.
...
Có một người vẫn đợi vẫn ngu ngơ
Dẫu mùa sang người đi bên xuân mới
Người ở lại vẫn chờ trông vời vợi
Vẫn thu vàng, vẫn lá hững hờ rơi ..."


Đã có một thời em yêu anh nhiều đến phi lý và phung phí tuổi trẻ quá nhiều!
THÔI THÌ ĐÀNH LÒNG CHÚC ANH HẠNH PHÚC, NGƯỜI DƯNG!
* Ms Kute

1 nhận xét:

  1. Nặc danh13:34 14/9/14

    "Chúng ta quên nhau nhanh quá. Em cam tâm không đành."

    Không hẳn là như vậy, nhưng có những điều, sẽ chẳng ai hiểu được trừ người trong cuộc. Ra đi ko phải là quên, chỉ là vì nhớ, vì hối hận quá nhiều mà ko thể ở lại dù rất muốn. Chúc em luôn vui vẻ, hạnh phúc. Cám ơn e vì tất cả.

    Trả lờiXóa